Rạng sáng một ngày mùa hè yên ả
Tin dữ ngang tai, đồng đội ngã xuống rồi
Tây Nguyên mùa mưa nước xối ngang trời
Hòa nước mắt nghẹn ngào, tức tưởi...
Anh ngã xuống vì bình yên cuộc sống
Phút chia ly ập đến bất ngờ
Bộ quân phục ngời sắc xanh hi vọng
Thêm một lần thấm máu hy sinh
Mẹ thức trắng chờ anh tan ca trực
Vợ trẻ, con thơ khản tiếng khóc đợi chờ
Mâm cơm chiều từ nay lệch góc
Nhìn phía nào cũng thấy trống mênh mông
Thương mẹ già tóc bạc tháng năm
Nỗi đớn đau kéo lưng còng, mắt mỏi
Thương những lời ngây ngô con hỏi
“Sao bố chưa về, bố công tác thật lâu...”
Và lặng im trong những đêm thâu
Người vợ trẻ nước mắt đầm ướt gối
Những sớm, chiều bàn chân bước vội
Lo cho con, cho mẹ thay chồng...
Yên nghỉ nhé anh, giữa đất, giữa trời
Giữa quê hương lại xanh màu hi vọng
Giữa những yêu thương ấm tình đồng đội
Những nhớ nhung luôn ghi khắc trong lòng
Yên nghỉ nhé anh, những công việc dở dang
Dẫu nguy hiểm chúng tôi không chùn bước
Vì Nhân dân, vì niềm tin phía trước
Tô thắm thêm màu cờ Tổ quốc thân yêu...