ANH
Anh ở đâu sao anh vẫn chưa về?
Trời gió buốt con tim em đau nhói
Mẹ ngày đêm trông chờ anh mòn mỏi
Đứa con trai ngoan ngoãn trở về nhà.
Anh đi rồi bao nỗi nhớ xót xa
Mái nhà nhỏ hai ta cùng xây dựng
Đứa con thơ đang tập đi chập chững
Miệng bập bẹ, con hỏi tiếng cha đâu?
Lệ trào dâng kể sao hết nỗi sầu
Em chỉ mong có phép gì màu nhiệm
Được gặp anh dù chỉ trong hoài niệm
Hai đứa mình lại nối trọn vòng tay.
Em à...
"Em chớ buồn anh vẫn ở nơi đây
Đám quỷ lửa ngoài kia đang oanh tạc
Nhiệm vụ anh chẳng bao giờ thoái thác
Tắt lửa rồi anh về với vợ nha!"
Mẹ ơi...
"Con ra đi trong một sớm một chiều
Mẹ ở lại nở nụ cười lên nhé
Chăm sóc ba và giữ gìn sức khoẻ
Con đi rồi đừng khóc nữa mẹ ơi...!"
Đồng đội gào tên các anh mòn mỏi
Hỏi khắp bốn phương các anh ở nơi nao
Đi thăm thẳm tìm từng căn phòng nhỏ
Đồng đội ơi sao chẳng cất lời chào.
Hỏi trời cao sao đau đớn thế này
Cả 3 trái tim chẳng chào chẳng hỏi
Dậy đi anh đồng đội đang mòn mỏi
Hay khúc bi ai vẫn chẳng thấu trời cao.
Anh ra đi cả vùng trời máu đỏ
Nơi anh nằm là đất mẹ quê hương
Việt Nam ơi hào hùng bao thế hệ
Tiếng ngàn xưa vang vọng gọi anh đi.
Tiếc thân mình anh chắc phút nghĩ suy
Vì Tổ quốc vì bình yên cuộc sống
Vì hạnh phúc mà bao người mong ngóng
Vì cả em, cả mẹ và cả con...
Bởi anh là người chiến sĩ Công an
Sống trọn đời không phai màu lý tưởng
Anh tô thắm màu áo xanh lực lượng
Suốt đời mình vì hạnh phúc Nhân dân.